Phân tích cơ bản là phương pháp được sử dụng để đánh giá giá trị nội tại của một tài sản tài chính, chẳng hạn như cổ phiếu, trái phiếu hoặc hàng hóa. Nó liên quan đến việc phân tích các yếu tố khác nhau có thể tác động đến giá trị cơ bản của tài sản, bao gồm điều kiện kinh tế, xu hướng của ngành, tài chính của công ty, chất lượng quản lý và bối cảnh cạnh tranh. Mục tiêu của phân tích cơ bản là xác định xem giá thị trường hiện tại của một tài sản được định giá quá cao, bị định giá thấp hay được định giá hợp lý dựa trên các nguyên tắc cơ bản cơ bản của nó.
Các nhà phân tích cơ bản tin rằng giá thị trường của một tài sản cuối cùng sẽ phản ánh giá trị nội tại của nó và bằng cách phân tích các yếu tố cơ bản, họ cố gắng xác định những tài sản bị định giá sai và có thể tạo cơ hội đầu tư sinh lãi. Phân tích này bao gồm việc kiểm tra dữ liệu định lượng, chẳng hạn như doanh thu, thu nhập và dòng tiền, cũng như các yếu tố định tính, chẳng hạn như mô hình kinh doanh của công ty, lợi thế cạnh tranh và rủi ro tiềm ẩn.
Các thành phần chính của phân tích cơ bản bao gồm:
1. Báo cáo tài chính: Phân tích báo cáo tài chính của công ty, bao gồm bảng cân đối kế toán, báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh và báo cáo lưu chuyển tiền tệ, để đánh giá tình hình tài chính, khả năng sinh lời và khả năng tạo ra dòng tiền của công ty.
2. Phân tích kinh tế: Đánh giá các yếu tố kinh tế vĩ mô tổng thể, chẳng hạn như tăng trưởng GDP, lãi suất, lạm phát và các xu hướng cụ thể của ngành, có thể ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động và triển vọng của công ty.
3. Phân tích ngành: Đánh giá tính năng động và khả năng cạnh tranh của ngành mà công ty hoạt động, bao gồm quy mô thị trường, thị phần, rào cản gia nhập và tiến bộ công nghệ.
4. Quản lý công ty: Đánh giá chất lượng và hiệu quả của đội ngũ quản lý công ty, các quyết định chiến lược, thông lệ quản trị doanh nghiệp và thành tích của họ.
5. Lợi thế cạnh tranh: Đánh giá vị thế cạnh tranh của công ty trong ngành, bao gồm các yếu tố như sức mạnh thương hiệu, sở hữu trí tuệ, lòng trung thành của khách hàng và lợi thế về chi phí.
6. Kỹ thuật định giá: Sử dụng nhiều phương pháp định giá khác nhau, chẳng hạn như phân tích dòng tiền chiết khấu (DCF), tỷ lệ giá trên thu nhập (P/E), tỷ lệ giá trên doanh thu (P/S) và các tỷ số tài chính khác để xác định giá trị nội tại của tài sản.
Phân tích cơ bản thường được sử dụng bởi các nhà đầu tư dài hạn muốn đưa ra quyết định đầu tư dựa trên giá trị cơ bản và triển vọng của một công ty hoặc tài sản, thay vì những biến động ngắn hạn của thị trường. Tuy nhiên, điều quan trọng cần lưu ý là phân tích cơ bản chỉ là một cách tiếp cận phân tích đầu tư và các phương pháp khác, chẳng hạn như phân tích kỹ thuật, tập trung nhiều hơn vào mô hình giá và xu hướng thị trường.