"Tẩy chay" lập trình viên

James, Andrew và Ross trở thành "ba tay súng" của Musk trong việc tiếp quản Twitter, họ là những nhân vật cốt lõi trong số hơn 30 kỹ sư đến từ Tesla và SpaceX. Họ chỉ mới 20 tuổi, nhưng đã đóng vai trò là "người hành quyết", đánh giá khả năng viết mã và hiệu suất làm việc của hơn 2000 kỹ sư Twitter, thậm chí còn bao gồm cả thái độ làm việc, và sau đó quyết định số phận của những người này.

James, Andrew và Dawal có thể truy cập toàn bộ kho mã của Twitter trong năm qua bằng máy tính xách tay của họ. "Tìm xem ai đã viết hơn 100 dòng mã trong tháng trước," Musk nói với họ, "tôi muốn các bạn tìm ra những người thực sự viết mã, thực sự làm việc." Kế hoạch của Musk là sa thải phần lớn kỹ sư, chỉ giữ lại những người thực sự xuất sắc. Anh nói: "Chúng ta cần làm rõ ai trong đội ngũ đã viết mã quan trọng, và trong số những người đó, ai là người viết tốt nhất."

24 giờ sau khi hoàn tất việc mua lại, Musk triệu tập "các tay súng" để bắt đầu thực hiện kế hoạch này. Musk nói với họ: "Twitter hiện có 2500 kỹ sư phần mềm, nếu mỗi người chỉ viết 3 dòng mã mỗi ngày -- tiêu chuẩn này đủ thấp để trở nên nực cười rồi, thì trong một năm cũng phải có gần 3 triệu dòng, đủ để tạo ra một hệ điều hành hoàn chỉnh. Nhưng hiện tại thậm chí còn không đạt được điều đó, vì vậy có một số điều không ổn."

"Các quản lý sản phẩm không biết gì về lập trình cứ liên tục đưa ra yêu cầu, đòi tạo ra những tính năng mà ngay cả họ cũng không biết cách tạo ra," James nói, "giống như một vị tướng của một đội kỵ binh không biết cách cưỡi ngựa." Đây là một câu nói mà Musk thường hay nhắc đến.

Cảm xúc? Người mạnh không cần điều đó!

Các kỹ sư khác về nhà, đôi khi Musk sẽ lấy mã mà họ đang viết ra và viết lại. Do khả năng đồng cảm kém, nên anh không nhận ra rằng việc công khai sửa lỗi của người khác, hoặc như anh nói là "sửa mã ngu ngốc của họ", không phải là hành động thể hiện sự đoàn kết. Giống như Steve Jobs, Musk thực sự không quan tâm đến việc có làm ai đó tổn thương hay làm ai đó sợ hãi trong công việc, miễn là có thể thúc đẩy họ hoàn thành nhiệm vụ -- những nhiệm vụ mà họ nghĩ là không thể hoàn thành.

Schottweil có một cái nhìn đặc biệt, điều này rất hữu ích cho cô khi làm việc với Musk, vì chồng cô mắc hội chứng tự kỷ thường được gọi là hội chứng Asperger. "Những người như Elon mắc hội chứng Asperger, họ không bao giờ nghe được ý nghĩa ẩn sau lời nói, và họ cũng không nghĩ về việc những gì họ nói sẽ ảnh hưởng đến người khác như thế nào," cô nói, "Elon rất hiểu biết về các khía cạnh nhân cách, nhưng chỉ vì mục đích nghiên cứu, không phải để hiểu những người có tính cách khác với anh ta."

Khi đội ngũ ngày càng lớn, Musk bắt đầu truyền bá cho đội ngũ rằng: phải chấp nhận rủi ro cao, phải phục tùng ý chí mạnh mẽ có thể làm biến tướng thực tại của anh. "Nếu bạn cứ lắc đầu, nói rằng điều này không thể làm, điều kia không thể, thì bạn sẽ không có cơ hội tham gia cuộc họp tiếp theo," Muller nhớ lại, "anh chỉ muốn giữ lại những người có khả năng làm việc." Đây là một cách tốt để khuyến khích nhiều người làm những điều mà họ ban đầu nghĩ là không thể thực hiện. Nhưng điều này cũng có tác động tiêu cực, đó là những người xung quanh sẽ sợ hãi, không dám nói cho bạn biết tin xấu, cũng không dám nghi ngờ quyết định của bạn.