Tại sao ở các nước phát triển, ngày làm 8 tiếng, thậm chí hiện nay còn bị công đoàn ép làm 7 tiếng/ngày, người dân ở quê có thể mua nhà, mua ô tô và được nghỉ phép 30 ngày mỗi năm, nhưng người của chúng tôi thậm chí không thể làm thêm giờ và thức suốt đêm? Đây không chỉ là vấn đề kinh tế mà còn là vấn đề xã hội. Hãy cùng tìm hiểu vấn đề này từ một vài góc độ.

Trước hết, đằng sau phúc lợi cao và mức lương cao ở các nước phát triển là lợi tức công nghiệp và công nghệ mà họ đã tích lũy được trong một thời gian dài. Hệ thống xã hội và mô hình phát triển kinh tế của họ cho phép họ phân phối của cải tốt hơn và bảo vệ quyền và lợi ích của người lao động. Ví dụ, ngành sản xuất của Đức nổi tiếng với hiệu quả cao và chất lượng cao, trong khi Hoa Kỳ dẫn đầu thế giới về đổi mới công nghệ. Người lao động ở những quốc gia này không chỉ được hưởng mức lương cao hơn mà còn được hưởng thời gian nghỉ ngơi đầy đủ và được bảo vệ phúc lợi.

​Tuy nhiên, ở nước ta, mặc dù kinh tế phát triển nhanh chóng nhưng việc đối xử với người lao động và an ninh phúc lợi còn tương đối tụt hậu. Để theo đuổi lợi nhuận cao hơn, nhiều công ty thường hy sinh thời gian nghỉ ngơi và phúc lợi của nhân viên. Ví dụ, tại các công ty như Di và Mourui, nhân viên làm việc 12 giờ mỗi ngày nhưng thu nhập hàng tháng của họ chỉ là 6.000 nhân dân tệ. Hiện tượng này không chỉ ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của người lao động mà còn gây bất lợi cho sự phát triển lâu dài của xã hội.

Vậy cổ tức công nghiệp và cổ tức công nghệ ở đâu? Trên thực tế, chúng ở xung quanh chúng ta. Ngành công nghiệp sản xuất và đổi mới công nghệ của Trung Quốc cũng đang phát triển không ngừng, nhưng làm thế nào để chuyển hóa tốt hơn những khoản cổ tức này thành lợi ích thực tế cho người lao động là một vấn đề cấp bách cần được giải quyết. Điều chúng ta cần nghĩ đến không chỉ là làm thế nào để nâng cao hiệu quả sản xuất mà còn là làm thế nào để nâng cao cảm giác hạnh phúc và lợi ích của người lao động.