Ở cái chặng lưng chừng không già trẻ

Ta học cách buông cho nhẹ tấm thân

Đời vốn dĩ không có chữ công bằng

Sao có thể cân bằng cho tất cả

Được bao nhiêu ta cũng xin đa tạ

Mất thứ gì xem như trả lại đời

Người hoàn hảo đến mấy cũng lệ rơi

Hãy xem như trời cao xanh sắp đặt

Nếu giữa đường có gặp chuyện bất trắc

Đừng vội vàng và hãy thật tĩnh tâm

Có thể là nhiều lúc sẽ bị lầm

Đừng nóng vội hờn căm thêm gánh nặng

Qua giông bão bầu trời kia đầy nắng

Có chông gai hãy cứ ngẩng cao đầu

Đời vô thường nào biết được bao lâu

Vừa đủ thôi đừng mong cầu nhiều quá.