Năm 2015, một anh chàng tên Mark đã tổ chức một bữa tiệc hoành tráng để ăn mừng khi vừa nhận được công việc tại một công ty công nghệ. Mark khi ấy cũng có chút hứng thú với Bitcoin và đã thử đầu tư vài năm, tích lũy được khoảng 20 BTC—thời điểm đó chỉ có giá trị vài trăm đô. Nhưng với Mark, Bitcoin chỉ là “tiền ảo” vui vẻ, một loại tài sản số không thực sự quan trọng.
Vấn đề nằm ở chỗ, Mark lưu trữ khóa riêng của ví Bitcoin mình vào một tờ giấy, và dán nó dưới đáy bàn cà phê trong phòng khách. Anh nghĩ rằng đây là nơi “an toàn” và “không ai thấy được,” vả lại, Mark cho rằng, “Ai lại quan tâm đến mấy thứ này cơ chứ?”
Tuy nhiên, trong bữa tiệc, một vị khách đã làm đổ đồ uống lên bàn, và một người bạn khác nghĩ ra trò đùa bằng cách lật ngược bàn. Lúc này, những người tham gia tiệc thấy tờ giấy, và tưởng đó là một vật trang trí nên bắt đầu ký tên, vẽ nguệch ngoạc lên đó và cười vui vẻ, xem như một “đạo cụ” của bữa tiệc. Đến cuối đêm, tờ giấy đã trở thành một mớ hỗn độn, đầy những nét vẽ, vệt bút, vết bia và đồ ăn.
Chuyển đến năm 2021, giá Bitcoin bất ngờ tăng vọt, và Mark bỗng nhớ ra kho tài sản “ảo” của mình. Anh lập tức lục tìm tờ giấy đó, nhưng chỉ để nhận ra rằng nó đã bị hư hỏng không thể đọc nổi. Suốt hàng giờ đồng hồ, Mark cố gắng giải mã những ký tự và con số nhòe nhoẹt. Nhưng tất cả những gì anh có chỉ là một vài ký tự mờ ảo, và kho Bitcoin quý giá của anh coi như đã “biến mất mãi mãi.”
Mark vẫn thường đùa rằng mình đã tổ chức “bữa tiệc đắt giá nhất lịch sử,” và những nét vẽ ngẫu nhiên của bạn bè chính là những kỷ vật “vô giá” theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.